Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn con đường đi khách

Những Mối Quan Hệ | Truyện Thiên Địa Hội

Những Mối Quan Hệ  -Nam ơi. Tiếng gọi một người đàn ông vang lên ngoài cổng phòng trọ của Hoàng Nam. Đó là tiếng của thằng Hải. -Đợi chút. Cuống cuồng mặc lại quần áo, Hoàng Nam muốn muốn chửi thằng bạn sao đến vào lúc oái ăm như vậy. -Sao hôm nay rảnh đến nhà tao chơi vậy. -Ừ thì ai bảo lâu lắm mày không đến nhà tao chơi. Dạo này có bồ mới quên bạn rồi hả. -Làm gì có gì. Vào nhà đi. Lúc này Kiều Thanh đang lúi húi giả bộ học bài. -Chào anh. Cô lên tiếng. -Chào em. Hải ngay lập tức bị mê hoặc bởi cô gái xinh đẹp, anh ngay lập tức quay sang nhìn Hoàng Nam như dò hỏi. -Đây là em họ tao, tên Kiều Thanh. Còn đây là Hải bạn anh. Hoàng Nam vội chống cháy. Nếu là người khác thì Hải còn nghi ngờ, nhưng với gã khờ trong tình yêu như Hoàng Nam thì lại khác. -Không ngờ cậu lại có cô em họ xinh như vậy. Hải khéo mồm khen. Ngồi được chừng 5 phút, Hoàng Nam vội kéo Hải ra quán cà fê ngay gần đó. Trong hơi thuốc chờn vờn, Hải dò hỏi. -Nè cô em họ của ông thật xi...

Sinh Nhật Cùng Em Gại Gọi ...| Truyện Thiên Địa Hội

Sinh Nhật Cùng Em Gại Gọi ... Trăng sáng soi đêm rằm, em còn tuổi 15 Chưa lần nhớ thương ai nhiều, chỉ chờ tôi sang ghé thăm Thăm giàn thiên lý thơm, xem nụ hoa chớm nở…… Giọng ca ngọt ngào của Ngô Quốc Linh đưa hồn tôi vào thơ mộng. Uh thì tôi mới 15 nhưng nụ hoa tôi đâu có còn chớm nở. Bất chợt tôi thấy tiếc về thời thơ ấu, nếu có một gia đình nồng ấm chan đầy những yêu thương thì có lẽ bây giờ tôi cũng là một cô bé 15, thơm tho và mơn mởn sắc xuân, tôi cũng sẽ e ấp thẹn thùng khi chàng trai nào đó ngắm nhìn. Thế mà….cô bé 15 bây giờ như gái đôi mươi, đẩy đà và gợi dục, cuộc đời tôi như áng mây trên trời lúc bồng bềnh trôi nhưng rồi bất chợt nổi giông tố đùng đùng. Chưa bao giờ tôi đón một cái sinh nhật mạnh mẽ, bảo táp như thế này. Ngay từ sáng sớm, mây đen đã kéo về ùn ùn, gió thổi ào ào. Cái thành phố ồn ào náo nhiệt như yên ắng, người người đã tìm cho mình một nơi trú ẩn chờ đón cơn giông ập đến. Ba Mẹ tôi vẫn ở nhà, chán phèo…tôi nhắn cho Nam “Anh có nhà không”, “Có, có ...

Một Đêm Mặn Nồng | Truyện Thiên Địa Hội

Một Đêm Mặn Nồng Dù là cô bé lớp 7 nhưng tôi lại có vóc dáng cao lớn đẩy đà hơn các bạn cùng trang lứa (gần 1m6), với gương mặt kha khá và làn da trắng đương nhiên tôi trở thành trung tâm để ý của các anh lớp trên, kể các các anh cấp 3 gần đấy cũng thường xuyên lui tới tán tĩnh và cả những cái nhìn ganh ghét của các chị. Bản thân tôi cũng ý thức được nét đẹp và sự hấp dẫn của mình nên tôi luôn diện những bộ đồng phục bó khoe “body sexy” làm mấy anh ngất ngây. Và tôi quen Đức không lâu sau khi thầy Long ra đi, Đức là một anh chàng lớp 9 cùng trường, anh ta nổi bật nhờ vóc dáng cao ráo, học giỏi và chơi thể thao rất cừ. Chúng tôi hòa hợp nhau về mọi thứ, có thể nói là một cặp đẹp đôi duy chỉ có sex là có phần không đồng thuận. Tôi luôn đau đáu niềm đam mê tình dục thì Đức lại nhút nhát, dù quen nhau hơn 3th mà chúng tôi chưa một lần hôn nhau, chỉ là những cái hôn trộm mà đôi lúc tôi muốn hơn thế nữa. Tôi cứ tưởng tôi và Đức sẽ đi cùng nhau nhưng rồi bước ngoặt cuộc đời đã đến. Và...

Gái Gọi Sinh Viên Và Con Đường Làm Gái | Truyện Thiên Địa Hội

Cô Gái Sinh Viên Và Con Đường Làm Gái Phương là một cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn. Nàng là một trong những sinh viên xuất sắc của khoa thú y, là niềm mơ ước của bao nhiêu cậu sinh viên khác trong trường. Tuy mới 21 tuổi, vẫn còn là sinh viên nhưng Phương đã đi làm thêm tại trung tâm chăm sóc thú cưng, vừa để có thêm thu nhập vừa để tích luỹ kinh nghiệm trong nghề. Ngoài giờ học ở trường và đi làm thêm, ngày nào Phương cũng dành ra một giờ đến phòng Gym để tập. Vì thế nên trông Phương lúc nào cũng tràn đầy sức sống, bộ ngực săn chắc của nàng luôn vun cao sau lớp áo, cặp mông tròn trịa lúc nào đi cũng làm cho bao chàng trai phải mê mẩn. Phương ở chung với bố mẹ, do là con một, lại học giỏi nên nàng được bố mẹ chiều hết mực. Nhà còn có nuôi một con chú chó alaska to, vì nàng học thú y nên nó được chăm sóc rất kĩ, giờ trưởng thành đã hơn 40Kg. Phương đặt tên nó là Min, khi nào cô chủ về nhà Min cũng chạy ra mừng rỡ. Từ hồi lên đại học đến giờ, tuy có đi nhiều hơn, tiếp xúc nhiều hơn, nhưn...