Những Cuộc Tình Mới | Truyện Thiên Địa Hội
Những Cuộc Tình Mới
Vũ trường, ánh đèn mờ ảo lấp loáng, chốn ăn chơi này giành riêng cho những kẻ có tiền, những kẻ ít tiền đua đòi muốn nếm mùi đời hay kể cả những kẻ bán mình vì tiền. Lăn lộn ở cái đất Hà Thành bao năm mà lần đầu tiên Hoàng Nam mới đặt chân đến nơi ăn chơi bậc nhất này. Bàn chuyện làm ăn tại những nơi như thế này với Hoàng Nam có gì đó cảm thấy không thoải mái.
-Anh Dũng, đầu tư vốn qua công ty chứng khoán Tân Lợi Phát chúng tôi anh cứ yên tâm đi. Ngoài cổ phiếu chúng tôi còn có đầu tư các sản phẩm khác cũng rất hiệu quả như trái phiếu, vàng và bất động sản. Tuỳ tình hình kinh tế mà chúng tôi sẽ đưa ra những phương pháp bảo toàn vốn và sinh lời tốt nhất.
Không thèm quan tâm tới Hoàng Nam, quay sang phía một phụ nữ xinh đẹp vô cùng nóng bỏng và kiêu gợi. Dũng ngỏ lời ong bướm .
-Mộng Cầm, đầu tư lần này là anh ngưỡng mộ người đẹp mà thôi. Chứ ba cái đồng chứng khoán thắng thua với anh thì có là cái gì đâu.
Ngồi bên cạnh, người đẹp Mộng Cầm mỉm cười và nói.
-Cái đất Hà Thành này có ai không biết đến Dũng thiếu gia. Dẫu biết đẳng cấp của anh, nhưng đầu tư để sinh lời, anh cứ yên tâm chúng tôi sẽ giúp anh không những bảo toàn mà còn có thể gia tăng số vốn của mình lên nhiều lần.
Híp mí cười với Mộng Cầm, Dũng nhả khói thuốc và nói.
-Chứng khoán Việt Nam đang là một trong những chứng khoán hót nhất thế giới. Đầu tư thế nào chả có lãi 5 lãi 10. Nhưng nể mặt Mộng Cầm anh sẽ đầu tư vào công ty em 10 tỷ. Chỉ cần Mộng Cầm thỉnh thoảng đồng ý đi ăn cùng anh là được.
Không thích gã nhiều tiền phởn dái, hợm hĩnh và ít nghĩ như gã Dũng công tử này, nhưng vì công việc Hoàng Nam ngồi lặng lẽ nhấm nháp ly vang và nghe những lời tán tỉnh gà giòi đầy ngu ngốc và hợm hĩnh của hắn. Thực sự nếu không do lệnh của sếp tổng thì Hoàng Nam sẽ không bao giờ theo đuổi một loại khách hàng kiểu này. Lúc này Mộng Cầm cũng dường như chán ghét những lời phỉnh nịnh của gã, nàng quay sang hỏi chuyện Hoàng Nam.
-Hoàng Nam, hai tháng vừa rồi anh nghỉ, cha tôi rất không hài lòng. Anh tuy có tài nhưng nghỉ tận vài tháng như vậy là không thể chấp nhận được. Không hiểu sao cha tôi còn giữ anh lại nữa.
Giọng Mộng Cầm xen lẫn sự trách móc. Nhất là trong công ty chứng khoán Tân Lợi Phát ai mà không bợ đỡ nàng, con gái của ngài chủ tịch. Còn riêng Hoàng Nam, trong mắt anh, Mộng Cầm đơn giản chỉ là người đồng nghiệp bình thường mà thôi.
Vẫn một giọng lạnh lùng như mọi khi, Hoàng Nam nói.
-Xin lỗi, tôi có việc thực sự cần giải quyết. Nhưng những phân tích kỹ thật tôi vẫn gửi về đều đặn đó thôi.
Mộng Cầm hơi cảm thấy khó chịu, Hoàng Nam tuy có tài nhưng trong mắt cô anh lại là kẻ bướng bỉnh và ngạo mạn nhất công ty.
Nhận thấy thái độ của người đẹp, Dũng nhận thấy đây là một cơ hội lấy lòng người đẹp, nhìn xuống đôi giầy bóng lộn của mình hắn lên tiếng.
-Hoàng Nam, giầy tôi hơi bẩn, anh có thể lau giầy cho tôi chứ.
Nhìn đôi giầy bóng nhẫy của Dũng thiếu gia mà Hoàng Nam chỉ muốn đập bẹp cái mặt mẹt của hắn ra. Nhưng cái tính bốc đồng đã giảm đi đôi phần sau lần bị đuổi việc lần trước, Hoàng Nam lạnh lùng.
-Dũng thiếu gia, không biết với một gã đánh giầy cũng có một chút địa vị trong xã hội như tôi thì Dũng thiếu gia trả cho bao nhiêu công.
Với một động tác ném tiền khá đẹp mắt. Năm vé ngay lập tức được vứt lên mặt bàn.
-Cám ơn anh.
Không khách khí Hoàng Nam cầm tiền đút vào túi và rút ra một chiếc khăn mùi xoa. Vết bẩn mơ hồ được Hoàng Nam lau lại sáng bóng.
Ngồi bên cạnh, người đẹp Mộng Cầm cảm thấy vô cùng khó chịu, nàng thầm nghĩ: “ Vốn tưởng anh ta là người có ngạo khí ai ngờ.”
Được 2 phút, Hoàng Nam phẩy phẩy cái khăn, đút vào túi và hỏi.
-Dũng thiếu gia, ngài cảm thấy hài lòng chứ.
Dũng cười ha hả.
-Hài lòng, rất hài lòng.
-Dũng thiếu gia nếu đã hài lòng thì có thể cho tôi ít tiền típ để tỏ rõ phong độ của mình không.
Mặt gã Hoàng kia lập tức không vui, hắn nhìn Hoàng Nam kinh thường như kẻ làm tiền hắn vứt thêm 5 vé nữa và trịnh trọng.
-Tôi rất hài lòng, cầm lấy đi.
Với Mộng Cầm cô không nghĩ khả năng làm tiền của Hoàng Nam lại nghề đến vậy.
Nhưng Hoàng Nam bỗng đứng dậy, cầm lấy 5 vé trong túi ra, tổng là 10 vé, Hoàng Nam đến bên cạnh thùng từ thiện vắng teo như trưng bầy làm cảnh. Hoàng Nam nhét cả 10 vé vào đó.
Khi quay về gã Dũng nhìn vẻ mặt thoả mãn của anh khinh khỉnh hỏi.
-Trông cậu có vẻ rất thoả mãn vì hành động ngu ngốc của mình.
-Vâng thưa anh, tôi rất sung sướng khi biến những đồng tiền chơi bời và ăn bám trở thành những đồng tiền có ích.
-Mày…
Gã Hoàng đỏ mặt quặu lên nói.
-Xin lỗi anh tôi không muốn hợp tác với anh nữa, nếu Mộng Cầm muốn hợp tác thì mọi người cứ ở lại, tôi xin về trước.
-Tôi cũng xin phép.
Mộng Cầm đứng lên và đi ra theo Hoàng Nam, để lại gã Dũng uất ức ném tan cốc rượu trên tay.
-Hoàng Nam anh sẽ bị phạt vì hành động hôm nay.
Mộng Cầm nói.
Hoàng Nam chỉ lạnh lùng chỉ với hai từ.
-Tôi biết.
Không có cảm giác khó chịu như mọi lần tiếp xúc với Hoàng Nam. Mộng Cầm mỉm cười và nói.
-Anh sẽ bị phạt nhưng cá nhân tôi rất thích hành động của anh ngày hôm nay. Cũng muộn rồi anh đi ăn trưa và uống cà fê với tôi luôn chứ
Hơi ngạc nhiên, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Mộng Cầm, Hoàng Nam đáp.
-Ok, nhưng cô trả tiền đó.
Mộng Cầm cười.
-Ok, anh đúng là kẻ thiếu ga lăng nhất mà tôi từng gặp.Bản romantic êm ái vang lên, Hoàng Nam nhân nhi cốc café và bàn về chuyện kinh tế với Mộng Cầm. Cả câu truyện, Mộng Cầm chợt hiểu rằng một sinh viên tốt nghiệp loại ưu của Havart như cô vẫn có một cái gì đó kém cỏi so với người đàn ông đang ngồi trước mặt mình. Từ trước tới nay cô chưa bao giờ cảm nhận thấy điều này. Trong lòng cô chợt dâng lên một niềm hâm mộ.
-Hoàng Nam, không nghĩ vốn hiểu biết của anh lại sâu đến vậy, chắc em phải tôn anh làm thầy mất.
-Cầm đừng nói thế, anh chỉ là người biết trước mà thôi. Có những cái anh nghĩ mình giỏi sao bằng Cầm.
Mộng Cầm nghe vậy chỉ cười và cô bỗng đổi đề tài.
-Anh Nam có biết cơ quan mình có rất nhiều cô gái để ý đến anh không.
-Có chuyện đó sao, thực ra là anh không để ý lắm.
Mộng Cầm khẽ cười.
-Thế các cô gái trong cơ quan mới nói anh là kẻ có tài nhưng lạnh lùng, lại còn có gì đó kiêu ngạo, đôi khi lại như kẻ tu hành. Nhưng điều đó lại được họ cho là một phong thái khác người lại khiến họ càng say mê anh thì phải.
Hoàng Nam bỗng cười to. Anh hỏi lại.
-Cầm có thấy tôi là người như vậy không. Chẳng qua là phải tập trung vào công việc việc chứ với bạn bè trước kia anh luôn được cho là người nhiệt tình và gần gũi đó.
Nhìn thấy khuôn mặt Hoàng Nam lúc này, Mộng Cầm gật đầu, cô nói.
-Bây giờ thì em cũng có vẻ tin một chút. Nhưng lúc nẫy trong vũ trường em có thấy anh ngắm nghía cô gái nào đâu, hay là anh không có hứng thú với phụ nữ.
Hoàng Nam suýt phì cười anh nói.
-Anh là một người bình thường như bao người đàn ông khác, thì làm sao không có hứng thú với phụ nữ cơ chứ. Chẳng qua là lúc đó không có cảm giác muốn ngắm nhìn mà thôi.
-Ủa vậy khi nào người lạnh lùng nhất công ty Tân Lợi Phát mới thích ngắm các cô gái xinh đẹp đây.
Hoàng Nam cười.
-Cầm đừng nói vậy, đôi khi một cô gái đẹp trên đường đôi khi anh cũng quay lại ngắm chứ có lạnh lùng chi đâu. Ngay cả trên mạng internet cũng có những cô gái rất xinh, không ngắm cái đẹp thì cũng thật là phí.
Đôi mắt đầy dò hỏi, Mộng Cầm bỗng hỏi.
-Thế có bao giờ vào wed đen không đó.
Không hề né tránh, Hoàng Nam vô tư.
-Có.
-Chà coi bộ anh Nam cũng không ngoan hiền như vẻ bề ngoài ha.
-Thì vào wed đen nhưng tâm hồn không đen là được. Cầm có thấy có những tác phẩm tranh, điêu khắc, ảnh nghệ thuật, hay cả phim. Nếu cảm nhận rõ Cầm sẽ thấy một vẻ đẹp vượt qua sự ham muốn của bản thân, vừa tồn tại chữ dục, vừa lại không tồn tại. Nếu chúng ta biết thưởng thức cùng với sự kiểm soát bản thân tốt thì cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
-Cũng có một phần đúng, nhưng để kiểm soát bản thân thì anh thấy đâu phải đơn giản.
-Đúng vây, ví dụ như một người đàn ông ngắm một cô gái đẹp ăn mặc cực kỳ sexy, thứ nhất là người ta chỉ thấy đó là một đẹp, thứ hai là trong tư tưởng muốn xxyy cô ta, thứ ba là nẩy sinh hành động. Thì để kiểm soát bản thân ở mức 1 thì không phải ai cũng làm được. Và đến một mức nào đó bản thân không bị ham muốn điều khiển và mình hoàn toàn điều khiển được nó thì anh nghĩ bản thân con người đâu có bị dầy vò vì tình dục nữa.
Buổi tối hôm đó, trong tâm trí Mộng Cầm luôn mơ màng hình bóng về anhSau ngày hôm đó, Hoàng Nam và Mộng Cầm như một cặp chim sẻ, có một sợi dây vô hình gắn kết họ với nhau, giúp họ làm việc ngày càng ăn ý.
-Thưa hội đồng quản trị, tôi nghĩ thị trường chứng khoán Việt Nam hiện nay đang tăng trưởng khá nóng, việc này tiềm ẩn những nguy cơ rủi ro rất lớn. Tôi nghĩ chúng ta nên phân tán tài sản nhiều hơn vào vàng, ngoại tệ, hoặc đất đai.
Phó giám đốc Thế Nho lên tiếng phản đối.
-Việt Nam là nước có tốc độ tăng trưởng cao nhất nhì khu vực, tôi nghĩ thị trường chứng khoán còn tăng trưởng nữa, trưởng phòng Hoàng Nam có lẽ đã quá lo xa rồi.
-Đúng vậy.
Một loạt ý kiến tán thành Phó giám đốc Thế Nho.
-Tôi nghĩ, với chỉ số P/E quá cao, và việc bầy đàn kém, cũng như sự kém kiểm soát của thị trường Việt Nam, rủi ro là hoàn toàn có khả năng. Nhất là nếu thế giới xảy ra khủng hoảng, hiệu ứng dôminô sẽ ảnh cực lớn đến Việt Nam.
-Trưởng phòng Nam, cậu quá lo xa rồi đó. Tôi nghĩ kinh tế Việt Nam đang rất tốt, chúng ta hoàn toàn có được những bước tiến nhảy vọt như các nước Đông Á.
Phó tổng giám đốc Thiện lên tiếng. Và một loạt những ý kiến khác quay vào phản đối Hoàng Nam.
Không thể nói gì thêm Hoàng Nam đành ngồi xuống.
Sự việc tưởng chừng đã chấm dứt thì Mộng Cầm chợt lên tiếng.
-Tôi nghĩ ý kiến của anh Nam thực sự là rất đúng, mọi người không nên chạy theo lợi nhuận một cách mù quáng, từ những chỉ số kinh tế, công ty chúng ta nên có những sự cẩn trọng cần thiết. Rất nhiều công ty hay những tỷ phú của Mỹ trong lịch sử đã phá sản vì không tuân theo quy tắc an toàn tài chính. Tôi nghĩ chúng ta nên làm theo lời trưởng phòng Nam.
Một bầu không khí trầm lắng, thì bỗng nhiên Tổng Giám đốc Quốc Hải lên tiếng sang sảng.
-Việc chuyển hướng đầu tư sang vàng, nhà đất và ngoại tệ tôi thấy là cần thiết. Tôi quyết định là sẽ như vậy đi. Ai phản đối thì hãy biểu quyết.
Một phần lớn cánh tay giơ lên nhưng nó cũng không đủ để đi ngược lại quyết định của ngài tổng giám đốc kiêm chủ tịch hội đồng quản trị.
Mối quan hệ của Hoàng Nam và Mộng Cầm ngày càng thân thiết, đối với anh cô như một người bạn dễ mến nhất, còn với Mộng Cầm anh chẳng những là một người bạn mà còn là một người mà cô hằng đêm mơ tưởng. Có những lúc đi chơi cô chủ động khoác tay anh và hạnh phúc run người khi anh không từ chối mà để cô khoác tay. Nhưng cô vẫn cảm giác cô và anh có một khoảng cách vô hình nào đó khiến cô khó có thể khoả lấp được. Mỗi lần cô muốn tiến lên thì dường như anh lại lùi lại một chút giữ vững cái quan hệ bạn bè tốt đẹp. Nhưng điều đó khiến một người mạnh mẽ như cô không muốn lùi bước, dù mang tiếng chủ động nhưng cô nghĩ mình sẽ có được anh
Vũ trường, ánh đèn mờ ảo lấp loáng, chốn ăn chơi này giành riêng cho những kẻ có tiền, những kẻ ít tiền đua đòi muốn nếm mùi đời hay kể cả những kẻ bán mình vì tiền. Lăn lộn ở cái đất Hà Thành bao năm mà lần đầu tiên Hoàng Nam mới đặt chân đến nơi ăn chơi bậc nhất này. Bàn chuyện làm ăn tại những nơi như thế này với Hoàng Nam có gì đó cảm thấy không thoải mái.
-Anh Dũng, đầu tư vốn qua công ty chứng khoán Tân Lợi Phát chúng tôi anh cứ yên tâm đi. Ngoài cổ phiếu chúng tôi còn có đầu tư các sản phẩm khác cũng rất hiệu quả như trái phiếu, vàng và bất động sản. Tuỳ tình hình kinh tế mà chúng tôi sẽ đưa ra những phương pháp bảo toàn vốn và sinh lời tốt nhất.
Không thèm quan tâm tới Hoàng Nam, quay sang phía một phụ nữ xinh đẹp vô cùng nóng bỏng và kiêu gợi. Dũng ngỏ lời ong bướm .
-Mộng Cầm, đầu tư lần này là anh ngưỡng mộ người đẹp mà thôi. Chứ ba cái đồng chứng khoán thắng thua với anh thì có là cái gì đâu.
Ngồi bên cạnh, người đẹp Mộng Cầm mỉm cười và nói.
-Cái đất Hà Thành này có ai không biết đến Dũng thiếu gia. Dẫu biết đẳng cấp của anh, nhưng đầu tư để sinh lời, anh cứ yên tâm chúng tôi sẽ giúp anh không những bảo toàn mà còn có thể gia tăng số vốn của mình lên nhiều lần.
Híp mí cười với Mộng Cầm, Dũng nhả khói thuốc và nói.
-Chứng khoán Việt Nam đang là một trong những chứng khoán hót nhất thế giới. Đầu tư thế nào chả có lãi 5 lãi 10. Nhưng nể mặt Mộng Cầm anh sẽ đầu tư vào công ty em 10 tỷ. Chỉ cần Mộng Cầm thỉnh thoảng đồng ý đi ăn cùng anh là được.
Không thích gã nhiều tiền phởn dái, hợm hĩnh và ít nghĩ như gã Dũng công tử này, nhưng vì công việc Hoàng Nam ngồi lặng lẽ nhấm nháp ly vang và nghe những lời tán tỉnh gà giòi đầy ngu ngốc và hợm hĩnh của hắn. Thực sự nếu không do lệnh của sếp tổng thì Hoàng Nam sẽ không bao giờ theo đuổi một loại khách hàng kiểu này. Lúc này Mộng Cầm cũng dường như chán ghét những lời phỉnh nịnh của gã, nàng quay sang hỏi chuyện Hoàng Nam.
-Hoàng Nam, hai tháng vừa rồi anh nghỉ, cha tôi rất không hài lòng. Anh tuy có tài nhưng nghỉ tận vài tháng như vậy là không thể chấp nhận được. Không hiểu sao cha tôi còn giữ anh lại nữa.
Giọng Mộng Cầm xen lẫn sự trách móc. Nhất là trong công ty chứng khoán Tân Lợi Phát ai mà không bợ đỡ nàng, con gái của ngài chủ tịch. Còn riêng Hoàng Nam, trong mắt anh, Mộng Cầm đơn giản chỉ là người đồng nghiệp bình thường mà thôi.
Vẫn một giọng lạnh lùng như mọi khi, Hoàng Nam nói.
-Xin lỗi, tôi có việc thực sự cần giải quyết. Nhưng những phân tích kỹ thật tôi vẫn gửi về đều đặn đó thôi.
Mộng Cầm hơi cảm thấy khó chịu, Hoàng Nam tuy có tài nhưng trong mắt cô anh lại là kẻ bướng bỉnh và ngạo mạn nhất công ty.
Nhận thấy thái độ của người đẹp, Dũng nhận thấy đây là một cơ hội lấy lòng người đẹp, nhìn xuống đôi giầy bóng lộn của mình hắn lên tiếng.
-Hoàng Nam, giầy tôi hơi bẩn, anh có thể lau giầy cho tôi chứ.
Nhìn đôi giầy bóng nhẫy của Dũng thiếu gia mà Hoàng Nam chỉ muốn đập bẹp cái mặt mẹt của hắn ra. Nhưng cái tính bốc đồng đã giảm đi đôi phần sau lần bị đuổi việc lần trước, Hoàng Nam lạnh lùng.
-Dũng thiếu gia, không biết với một gã đánh giầy cũng có một chút địa vị trong xã hội như tôi thì Dũng thiếu gia trả cho bao nhiêu công.
Với một động tác ném tiền khá đẹp mắt. Năm vé ngay lập tức được vứt lên mặt bàn.
-Cám ơn anh.
Không khách khí Hoàng Nam cầm tiền đút vào túi và rút ra một chiếc khăn mùi xoa. Vết bẩn mơ hồ được Hoàng Nam lau lại sáng bóng.
Ngồi bên cạnh, người đẹp Mộng Cầm cảm thấy vô cùng khó chịu, nàng thầm nghĩ: “ Vốn tưởng anh ta là người có ngạo khí ai ngờ.”
Được 2 phút, Hoàng Nam phẩy phẩy cái khăn, đút vào túi và hỏi.
-Dũng thiếu gia, ngài cảm thấy hài lòng chứ.
Dũng cười ha hả.
-Hài lòng, rất hài lòng.
-Dũng thiếu gia nếu đã hài lòng thì có thể cho tôi ít tiền típ để tỏ rõ phong độ của mình không.
Mặt gã Hoàng kia lập tức không vui, hắn nhìn Hoàng Nam kinh thường như kẻ làm tiền hắn vứt thêm 5 vé nữa và trịnh trọng.
-Tôi rất hài lòng, cầm lấy đi.
Với Mộng Cầm cô không nghĩ khả năng làm tiền của Hoàng Nam lại nghề đến vậy.
Nhưng Hoàng Nam bỗng đứng dậy, cầm lấy 5 vé trong túi ra, tổng là 10 vé, Hoàng Nam đến bên cạnh thùng từ thiện vắng teo như trưng bầy làm cảnh. Hoàng Nam nhét cả 10 vé vào đó.
Khi quay về gã Dũng nhìn vẻ mặt thoả mãn của anh khinh khỉnh hỏi.
-Trông cậu có vẻ rất thoả mãn vì hành động ngu ngốc của mình.
-Vâng thưa anh, tôi rất sung sướng khi biến những đồng tiền chơi bời và ăn bám trở thành những đồng tiền có ích.
-Mày…
Gã Hoàng đỏ mặt quặu lên nói.
-Xin lỗi anh tôi không muốn hợp tác với anh nữa, nếu Mộng Cầm muốn hợp tác thì mọi người cứ ở lại, tôi xin về trước.
-Tôi cũng xin phép.
Mộng Cầm đứng lên và đi ra theo Hoàng Nam, để lại gã Dũng uất ức ném tan cốc rượu trên tay.
-Hoàng Nam anh sẽ bị phạt vì hành động hôm nay.
Mộng Cầm nói.
Hoàng Nam chỉ lạnh lùng chỉ với hai từ.
-Tôi biết.
Không có cảm giác khó chịu như mọi lần tiếp xúc với Hoàng Nam. Mộng Cầm mỉm cười và nói.
-Anh sẽ bị phạt nhưng cá nhân tôi rất thích hành động của anh ngày hôm nay. Cũng muộn rồi anh đi ăn trưa và uống cà fê với tôi luôn chứ
Hơi ngạc nhiên, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Mộng Cầm, Hoàng Nam đáp.
-Ok, nhưng cô trả tiền đó.
Mộng Cầm cười.
-Ok, anh đúng là kẻ thiếu ga lăng nhất mà tôi từng gặp.Bản romantic êm ái vang lên, Hoàng Nam nhân nhi cốc café và bàn về chuyện kinh tế với Mộng Cầm. Cả câu truyện, Mộng Cầm chợt hiểu rằng một sinh viên tốt nghiệp loại ưu của Havart như cô vẫn có một cái gì đó kém cỏi so với người đàn ông đang ngồi trước mặt mình. Từ trước tới nay cô chưa bao giờ cảm nhận thấy điều này. Trong lòng cô chợt dâng lên một niềm hâm mộ.
-Hoàng Nam, không nghĩ vốn hiểu biết của anh lại sâu đến vậy, chắc em phải tôn anh làm thầy mất.
-Cầm đừng nói thế, anh chỉ là người biết trước mà thôi. Có những cái anh nghĩ mình giỏi sao bằng Cầm.
Mộng Cầm nghe vậy chỉ cười và cô bỗng đổi đề tài.
-Anh Nam có biết cơ quan mình có rất nhiều cô gái để ý đến anh không.
-Có chuyện đó sao, thực ra là anh không để ý lắm.
Mộng Cầm khẽ cười.
-Thế các cô gái trong cơ quan mới nói anh là kẻ có tài nhưng lạnh lùng, lại còn có gì đó kiêu ngạo, đôi khi lại như kẻ tu hành. Nhưng điều đó lại được họ cho là một phong thái khác người lại khiến họ càng say mê anh thì phải.
Hoàng Nam bỗng cười to. Anh hỏi lại.
-Cầm có thấy tôi là người như vậy không. Chẳng qua là phải tập trung vào công việc việc chứ với bạn bè trước kia anh luôn được cho là người nhiệt tình và gần gũi đó.
Nhìn thấy khuôn mặt Hoàng Nam lúc này, Mộng Cầm gật đầu, cô nói.
-Bây giờ thì em cũng có vẻ tin một chút. Nhưng lúc nẫy trong vũ trường em có thấy anh ngắm nghía cô gái nào đâu, hay là anh không có hứng thú với phụ nữ.
Hoàng Nam suýt phì cười anh nói.
-Anh là một người bình thường như bao người đàn ông khác, thì làm sao không có hứng thú với phụ nữ cơ chứ. Chẳng qua là lúc đó không có cảm giác muốn ngắm nhìn mà thôi.
-Ủa vậy khi nào người lạnh lùng nhất công ty Tân Lợi Phát mới thích ngắm các cô gái xinh đẹp đây.
Hoàng Nam cười.
-Cầm đừng nói vậy, đôi khi một cô gái đẹp trên đường đôi khi anh cũng quay lại ngắm chứ có lạnh lùng chi đâu. Ngay cả trên mạng internet cũng có những cô gái rất xinh, không ngắm cái đẹp thì cũng thật là phí.
Đôi mắt đầy dò hỏi, Mộng Cầm bỗng hỏi.
-Thế có bao giờ vào wed đen không đó.
Không hề né tránh, Hoàng Nam vô tư.
-Có.
-Chà coi bộ anh Nam cũng không ngoan hiền như vẻ bề ngoài ha.
-Thì vào wed đen nhưng tâm hồn không đen là được. Cầm có thấy có những tác phẩm tranh, điêu khắc, ảnh nghệ thuật, hay cả phim. Nếu cảm nhận rõ Cầm sẽ thấy một vẻ đẹp vượt qua sự ham muốn của bản thân, vừa tồn tại chữ dục, vừa lại không tồn tại. Nếu chúng ta biết thưởng thức cùng với sự kiểm soát bản thân tốt thì cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
-Cũng có một phần đúng, nhưng để kiểm soát bản thân thì anh thấy đâu phải đơn giản.
-Đúng vây, ví dụ như một người đàn ông ngắm một cô gái đẹp ăn mặc cực kỳ sexy, thứ nhất là người ta chỉ thấy đó là một đẹp, thứ hai là trong tư tưởng muốn xxyy cô ta, thứ ba là nẩy sinh hành động. Thì để kiểm soát bản thân ở mức 1 thì không phải ai cũng làm được. Và đến một mức nào đó bản thân không bị ham muốn điều khiển và mình hoàn toàn điều khiển được nó thì anh nghĩ bản thân con người đâu có bị dầy vò vì tình dục nữa.
Buổi tối hôm đó, trong tâm trí Mộng Cầm luôn mơ màng hình bóng về anhSau ngày hôm đó, Hoàng Nam và Mộng Cầm như một cặp chim sẻ, có một sợi dây vô hình gắn kết họ với nhau, giúp họ làm việc ngày càng ăn ý.
-Thưa hội đồng quản trị, tôi nghĩ thị trường chứng khoán Việt Nam hiện nay đang tăng trưởng khá nóng, việc này tiềm ẩn những nguy cơ rủi ro rất lớn. Tôi nghĩ chúng ta nên phân tán tài sản nhiều hơn vào vàng, ngoại tệ, hoặc đất đai.
Phó giám đốc Thế Nho lên tiếng phản đối.
-Việt Nam là nước có tốc độ tăng trưởng cao nhất nhì khu vực, tôi nghĩ thị trường chứng khoán còn tăng trưởng nữa, trưởng phòng Hoàng Nam có lẽ đã quá lo xa rồi.
-Đúng vậy.
Một loạt ý kiến tán thành Phó giám đốc Thế Nho.
-Tôi nghĩ, với chỉ số P/E quá cao, và việc bầy đàn kém, cũng như sự kém kiểm soát của thị trường Việt Nam, rủi ro là hoàn toàn có khả năng. Nhất là nếu thế giới xảy ra khủng hoảng, hiệu ứng dôminô sẽ ảnh cực lớn đến Việt Nam.
-Trưởng phòng Nam, cậu quá lo xa rồi đó. Tôi nghĩ kinh tế Việt Nam đang rất tốt, chúng ta hoàn toàn có được những bước tiến nhảy vọt như các nước Đông Á.
Phó tổng giám đốc Thiện lên tiếng. Và một loạt những ý kiến khác quay vào phản đối Hoàng Nam.
Không thể nói gì thêm Hoàng Nam đành ngồi xuống.
Sự việc tưởng chừng đã chấm dứt thì Mộng Cầm chợt lên tiếng.
-Tôi nghĩ ý kiến của anh Nam thực sự là rất đúng, mọi người không nên chạy theo lợi nhuận một cách mù quáng, từ những chỉ số kinh tế, công ty chúng ta nên có những sự cẩn trọng cần thiết. Rất nhiều công ty hay những tỷ phú của Mỹ trong lịch sử đã phá sản vì không tuân theo quy tắc an toàn tài chính. Tôi nghĩ chúng ta nên làm theo lời trưởng phòng Nam.
Một bầu không khí trầm lắng, thì bỗng nhiên Tổng Giám đốc Quốc Hải lên tiếng sang sảng.
-Việc chuyển hướng đầu tư sang vàng, nhà đất và ngoại tệ tôi thấy là cần thiết. Tôi quyết định là sẽ như vậy đi. Ai phản đối thì hãy biểu quyết.
Một phần lớn cánh tay giơ lên nhưng nó cũng không đủ để đi ngược lại quyết định của ngài tổng giám đốc kiêm chủ tịch hội đồng quản trị.
Mối quan hệ của Hoàng Nam và Mộng Cầm ngày càng thân thiết, đối với anh cô như một người bạn dễ mến nhất, còn với Mộng Cầm anh chẳng những là một người bạn mà còn là một người mà cô hằng đêm mơ tưởng. Có những lúc đi chơi cô chủ động khoác tay anh và hạnh phúc run người khi anh không từ chối mà để cô khoác tay. Nhưng cô vẫn cảm giác cô và anh có một khoảng cách vô hình nào đó khiến cô khó có thể khoả lấp được. Mỗi lần cô muốn tiến lên thì dường như anh lại lùi lại một chút giữ vững cái quan hệ bạn bè tốt đẹp. Nhưng điều đó khiến một người mạnh mẽ như cô không muốn lùi bước, dù mang tiếng chủ động nhưng cô nghĩ mình sẽ có được anh

Nhận xét
Đăng nhận xét