Đêm Cùng Hai Người Đẹp | Truyện Thiên Địa Hội

Đêm Cùng Hai Người Đẹp

-Hôm nay là sinh nhật Hoàng Nam, bữa tiệc sẽ có rất nhiều đồng nghiệp của anh, Kiều Thanh cảm thấy mình cần phải thật đẹp trong ngày đó, lần đầu tiên cô vận chiếc váy đẹp nhất mà Hoàng Nam mua tặng. Bộ váy bó sát tôn lên thân hình đầy quyến rũ của cô. Lối trang diểm vẫn có phần đơn giả nhưng lại có sự thuần khiết vô ngần. Kiều Thanh chỉ mong sẽ làm cho Hoàng Nam hãnh diện khi có mình bên cạnh.

Bước đến khách sạn, Hoàng Nam mới biết đây là một khách sạn 5 sao, đối với Hoàng Nam đó là một sự sa xỉ quá thể, nếu biết đây là khách sạn 5 sao anh đã không đồng ý để Mộng Cầm tổ chức sinh nhật cho mình rồi.

Với Kiều Thanh cô hoàn toàn bị choáng ngợp bởi khung cảnh xung quanh, một nỗi lo sợ mơ hồ chợt đến với cô. Cô ghì sát tay Hoàng Nam để lấy thêm can đảm.

Nhìn thấy Hoàng Nam đang vui vẻ đi với một người phụ nữ xinh đẹp, những nam đồng nghiệp thì mở to mắt hâm mộ còn với Mộng Cầm, cô như hoá đá, sự vui vẻ từ sáng sớm đến giờ của cô phút chốc phụt tắt. Nhưng qua đi cơn choáng váng, cô miễn cưỡng nở một nụ cười.

-Hoàng Nam anh đến rồi, mọi người đã đến được gần đông đủ rồi.

Gật đầu cảm kích, Hoàng Nam nhẹ nhàng mà ấm áp.
-Cảm ơn Cầm.

-Anh đừng khách sáo, không biết cô gái xinh đẹp bên cạnh anh là ai.

Chưa để Hoàng Nam giới thiệu, Kiều Thanh trả lời bình thản như mọi khi.
-Em là Kiều Thanh, em họ anh Nam.

-Ồ, không ngờ anh Nam lại có một cô em gái xinh đẹp đến như vậy.
Mộng Cầm như giải toả được cả bầu trời đầy mây đen u ám, cô tươi cười cầm lấy tay Kiều Thanh.
-Em lại đây ngồi với chị.

Buổi tối sinh nhật đó diễn ra đầy vui vẻ, Mộng Cầm đối sử với Kiều Thanh vô cùng vồn vã và thân mật, nhưng với Kiều Thanh, cô có cảm giác một sự đe doạ một sự đe doạ vô cùng đáng sợ. Cả buổi tối hôm đó, ánh mắt Mộng Vân dành cho Hoàng Nam làm cô thực sự sợ hãi. Càng sợ hãi hơn khi cô ta lại là con gái của ngài chủ tịch hội đồng quản trị. Cô thầm hỏi liệu người phụ nữ xinh đẹp và sang trọng ngồi giữa chia cắt cô và Hoàng Nam trong bữa tiệc hôm nay liệu có chia cắt anh và cô cả đời không.

Tối khuya Hoàng Nam và Kiều Thanh mới về đến nhà, chuyếnh choáng hơi men Hoàng Nam thì thầm vào tai cô.
-Quà vật chất anh đã nhận, bây giờ anh đòi quà về tinh thần, em chuẩn bị kỹ cho anh chưa.

Hơi rượu của anh phả mặt khiến tim Kiều Thanh bỗng rộn ràng. Nhưng cô vẫn chống chế theo thói quen.
-Anh say rồi, để em dìu anh ngủ đã.

-Chẳng nhẽ em không thích làm tình trong tối ngày hôm nay sao, honey. Anh thèm chui vào trong em, thèm cảm giác ngọt ngào bên trong em.

Nói xong Hoàng Nam liếm lên vành tai xinh xinh của cô.
-Vâng.
Kiều Thanh ngượng ngùng, nhưng đầy sung sướng trả lời.

Chỉ cần có thế, môi Hoàng Nam liền hôn lên đôi môi ngọt lịm và đỏ mọng như trái táo chín của Kiều Thanh để thoả mãn cơn say. Kiều Thanh thấy hơi rượu từ trên môi anh phả vào mồm mình, nhưng với cô lúc này mọi thứ đều dịu ngọt.

Trong cơn say tình, mùi thơm từ da thịt Kiều Thanh làm cho Hoàng Nam căng cứng lên hết mức. Cởi chiếc khoá váy sau lưng Kiều Thanh anh tham lam vuốt ve tấm lưng trần óng ả của cô. Rồi cả toà thiên nhiên lộng lẫy hiện ra trước mắt anh, mừng sinh nhật lần thứ 27 của anh. Hơi rượu từ mồm anh di chuyển khắp mọi ngóc ngách cơ thể của Kiều Thanh. Bộ ngực non mềm mại trong môi Hoàng Nam ngon và mềm hơn mọi chiếc bánh sinh nhất đắt giá nhất trên thế giới. Cả thân hình mỹ lệ của Kiều Thanh, đó là sự si mê, sự thèm khát, sự yêu thương, và nó biến thành những khao khát vồ vập. Cái lưỡi tham lam của anh quét xuống khu vườn địa đàng của Kiều Thanh. Một mùi đặc trưng ngan ngán của cô xông vào mũi anh làm đôi môi của anh điên cuồng mút lấy. Cả người Kiều Thanh tê dại, hai tay cô chỉ biết ôm ghì lấy đầu anh và quoằn quoại.

Rồi cuối cùng cái gì cần đến cũng đã đến, môi anh nuốt lấy môi cô, trường thương bỏng lửa đã chui tọt vào trong cô. Nóng cháy và khát khao đến điên cuồng nổ tung lên trong cơ thể cô. Tình yêu, cô cảm nhận thấy tình yêu bất tận của anh mỗi khi anh trùng kích vào người cô. Đúng đó là tình yêu, lúc này cô cảm thấy nó thật rõ ràng.

Từng cơn co giật đến với anh, cô cong người hút đi những tinh tuý tình yêu mà anh truyền cho cô. Cô thở vật ra vì thoả mãn, phía dưới cô vẫn cảm thấy tê dại vì sung sướng. Lúc này Hoàng Nam đã ngủ say, nhìn khuôn mặt của anh cô thấy một tình yêu vô hạn. Cô thì thầm khe khẽ.
-Em mãi mãi yêu anh.Ngay buổi chiều ngày hôm sau, vừa kết thúc công việc, Mộng Cầm liền rủ Hoàng Nam đi uống cafe. Khuấy nhẹ cốc cam vắt, cô nhẹ nhàng hỏi.

-Hoàng Nam cô em họ anh thật xinh, cô ấy có người yêu chưa vậy.

-Chưa. Hoàng Nam đáp.

-Thế thì em có mấy anh bạn rất được, hay để em giới thiệu cô ấy cho họ.

-Cái đó anh nghĩ là không cần đâu.
Hoàng Nam từ chối.

Thấy thái độ không hứng thú lắm của Hoàng Nam, khiến Mộng Cầm càng thêm tò mò.
Nhất là cô quan sát thấy anh và Kiều Thanh thực chất không có nhiều điểm giống nhau.
-Anh đừng ngại, chúng mình là chỗ thân thiết với nhau, chuyện cỏn con đó có là gì.
Hoàng Nam hơi trầm tư.

-Nhưng mọi chuyện không hẳn như em nghĩ đâu.

-Ủa thế có chuyện gì anh cứ nói với em, anh em mình còn phải ngại nhau nữa sao.
Mộng Cầm uống một hớp nước và cười.

Phân vân một hồi, Hoàng Nam lên tiếng.
-Cầm này Kiều Thanh thực sự không phải là em họ của anh.

Mộng Cầm nghe như sét đánh bên tai. Nhưng cô vẫn bình tĩnh.
-Cô ấy là người yêu của anh?

Mộng Cầm hỏi.
-Cũng không hẳn là như vậy.

-Hay là em gái kết nghĩa.

Mộng Cầm cố gắng hy vọng.
-Cũng không phải, cô ấy là một người con gái anh thích.

-Anh yêu đơn phương sao?

Mộng Cầm hỏi như một người khảo cung.
-Không cô ấy như một người em gái, đôi khi lại giống như một người tình, có khi lại giống như người yêu, có lúc còn giống như một người vợ.

-Anh thật làm em khó hiểu.

Rồi Hoàng Nam thật thà kể lại câu truyện một năm về trước. Mộng Cầm như chết lặng, cô lặng im nghe anh kể.
-Hoàng Nam, anh thật tốt bụng, nhưng anh cẩn thận không bị lừa đó.

-Em đừng lo, anh tin vào linh vào linh cảm của mình và tin vào cô ấy, cô ấy là một cô gái tốt.

Hoàng Nam mỉm cười nói.
-Anh có ý định lấy cô ấy?

Giọng Mộng Cầm nghèn nghẹn, nước mắt cô chực muốn tuôn rơi.
-Có, anh định khi nào cô ấy ra trường anh sẽ nói lời yêu và cầu hôn cô ấy.
Sững lặng, Mộng Cầm hoá đá, chỉ có tinh thần thép mới giúp cho cô không vùng dậy bỏ chạy hay khóc nức nở lúc này.

Chia tay Hoàng Nam, lòng Mộng Cầm trĩu nặng, cô không đủ xinh đẹp ư, gia đình cô không phải bao kẻ mơ ước tại sao anh không nhìn thấy, tại sao với cô, anh lại hờ hững như vậy, tại sao anh không phải là một kẻ tham lam hay háo sắc lừa bịp cô đi. Lúc đó có thể cũng không ngần ngại sà vào lòng anh. Trên cái cõi đời này cô chưa bao giờ gặp một người đàn ông nào như anh. Đúng cô không thể để người con gái gian xảo kia cướp mất anh khỏi cô, nguời con gái đó không xứng với anh. Chỉ có cô, cô mới đem lại cho anh niềm hạnh phúc trên thế gian này.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Loạn Luân Quan Hệ Với Mẹ Tôi | Truyện Thiên Địa Hội

Loạn Luân Con Gái Nuôi Và Cha Nuôi | Truyện Thiên Địa Hội

Má Tôi Và Con Chó Cái | Truyện Thiên Địa Hội

Truyện Sex Ngôn Tình | Quan Hệ Cùng Đồng Nghiệp Của Chồng | Truyện Thiên Địa Hội

Truyện Sex Loạn Luân | Hiếp dâm Mẹ Ruột | Truyện Thiên Địa Hội

Loạn Luân Cha và Con Gái Mới Lớn | Truyện Thiên Địa Hội

Được Phá Trinh Lỗ Nhị ... | Truyện Thiên Địa Hội

Truyện Loạn Luân Bố Vợ Và Con Dâu | Truyện Thiên Địa Hội

Truyện Sex Chơi Gái Miền Tây | Truyện Thiên Địa Hội

Loạn Luân Địt nhau Cực Sướng | Truyện Thiên Địa Hội